- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Đăng bởi:
Thu Trang
vào
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Giới thiệu truyện:
Phàm Nhân Tu Tiên truyện là một truyện ký sự nhân vật, nói về một thiếu niên hết sức bình thường từng bước một tiến vào con đường tu tiên, không có tướng mạo tuyệt hảo, cũng không có tư chất kinh người.
Kỳ thực trong Phàm Nhân Tu Tiên truyện là một xã hội tràn ngập hiểm ác phức tạp, tranh danh đoạt lợi, không hề có tình hữu nghị đơn thuần.
Phàm Nhân Tu Tiên truyện không giống như những quyển tiểu thuyết khác trên mạng chỉ lo đánh quái rồi đột phá thăng cấp - theo đuổi thiên đạo, cũng không có những câu từ ngữ hoa mỹ trau chuốt, cũng chẳng có những pha tình cảm nhạt nhòe.
Phàm Nhân Tu Tiên truyện là quyển đầu tay được viết bởi tác giả Vong Ngữ, lại không phải là truyện tái bản, thế nhưng fan hâm mộ đã đạt tới con số khó thể thống kê nỗi, hơn nữa gần đây nhất còn đoạt được danh hiệu nằm trong một trăm truyện sáng giá nhất. Đối với một quyển truyện còn đang trong giai đoạn viết tiếp diễn như vầy, lại có nhiều người thích thú đến như vậy, chúng ta thật không ngại mà truy hỏi một câu: rốt cuộc Phàm Nhân Tu Tiên Truyện thu hút mọi người vì cái gì ? ở điểm nào ?
Điểm mị lực lớn nhất của Phàm Nhân Tu Tiên truyện ở chỗ: nó chân thật khắc họa đủ loại tình huống tàn khốc và hiểm ác trong hiện thực, khiến cho mỗi độc giả đều thấy rõ ràng thực trạng xã hội, gia tăng mãnh liệt sức hút cộng hưởng, khắc sâu đến từng ngõ ngách bên trong sự việc.
Làm sao mới được gọi là một quyển tiểu thuyết hay tuyệt ? Không hẳn là nhân vật phải trải qua những tình huống mạo hiểm mới lạ, cũng chưa hẳn là tung hỏa mù cho những tình tiết khó lòng phân biệt, mà chính là tại thời điểm đang đọc truyện sẽ làm cho người đọc phát sinh được tư tưởng cộng hưởng. Loại cộng hưởng này theo đạo lý là không nhất thiết phải nhận thức giống nhau, cũng có thể cùng nhau thảo luận, cùng nhau biến đổi, do đó sẽ đạt đến được những tư tưởng ngộ đạo bất đồng. Đối với Phàm Nhân Tu Tiên truyện, điểm này đích thực rất thành công.
Nếu là một người thích đọc sách, trước hết do đã trải qua nhiều phức tạp và hiểm ác trong đời thực, quá chán ghét, nên tập trung vào trong thế giới văn chương, truy tìm tới cõi Niết bàn trong tâm linh sâu thẳm; mặt khác có người lấy đọc sách làm một thói quen tiêu khiển cho qua thời gian, giúp cho tinh thần được sảng khoái thăng hoa. Ngay trong lúc đọc sách rất dễ dàng hòa nhập, mơ tưởng chính mình được hóa thân thành nhân vật chính, để cảm thụ trọn vẹn tình tiết trải dài theo cốt truyện. Có lẽ nhiều người đã từng gặp qua cái cảm giác, lúc vừa bắt tay vào xem một truyện mới, nhưng do khúc dạo đầu của truyện miêu tả hoàn cảnh huyền ảo mà lại quá đen tối (chỗ này người viết bình luận cố tình chơi chữ: “Huyền mà lại huyền”, huyền có 2 nghĩa huyền ảo và đen tuyền), đối với những đọc giả mới bắt đầu đọc truyện mà nói, rõ ràng khiến cho trí tưởng tượng của họ không đạt đến đỉnh điểm, nên tự nhiên họ khó dung nhập được, làm cho độc giả mệt nhọc rồi đâm ra chán ghét. Những quyển truyện như vậy, cho dù về sau tình tiết có phấn khích trở lại, cũng khó thuyết phục được người ta xem truyện lại từ đoạn giữa trở đi, như vậy quyển sách đó đã thất bại.
Mà ở đây, đoạn mở đầu của Phàm Nhân Tu Tiên truyện chỉ đề cập một tiểu hài tử quê mùa rất đổi bình thường, có lý tưởng và khát vọng riêng của chính mình. Danh vọng và tính cách như vậy đều hết sức gần gũi với lối suy nghĩ hiện thực của mọi người trong cuộc sống bình phàm, do đó tạo cho độc giả có khả năng nhập vai và cảm nhận ngày càng hợp lý, ngày càng chính xác, như vậy mới có đủ độ uyên thâm để theo dõi tiếp những chương về sau. Khúc dạo đầu như thế của Phàm Nhân Tu Tiên truyện chính là yếu tố cơ bản nhất và cũng là bộ phận quan trọng nhất để tạo hấp dẫn cho độc giả.
Hàn Lập khởi đầu từ một phàm nhân, từng bước tiến vào con đường tu tiên, từ từ nhận thức tư tưởng ngày càng gia tăng, độc giả như là thấy được bản thân chính mình hiện diện trong đó, rồi dần dần giống như đọc lại chuyện xưa rồi từng bước phát triển tiếp nối.
Giai đoạn chuyển hướng từ phàm nhân lên thành tu tiên giả vốn đã làm cho độc giả bay bổng, có người bảo thời điểm đó phải diễn đạt nhanh tựa phi mã, nếu viết quá mức đường đột sẽ làm cho người đọc cảm thấy quá sức đột ngột, do đó sẽ không phù hợp với cảm xúc chân thật. Nhưng thời điểm miêu tả đoạn này của Phàm Nhân lại khác, lợi dụng quỷ kế của Mặc sư phụ, cùng với trải qua một thời gian ma luyện tâm tính và tính cách của Hàn Lập, về phương diện nào đó đã đem quá trình tu luyện miêu tả lại hết sức sống động, làm cho mọi người nhắm mắt cũng có thể hình dung ra được. Điều này đã từng bước mang lại thành công phi thường cho Phàm Nhân. Đồng thời theo tính cách của Hàn Lập rất bình tĩnh bởi do ý chí tu tiên, tâm trí suy nghĩ thấu đáo, điều này khiến cho cách thức hành văn miêu tả càng thêm hợp lý.
Về phương diện tả thực của Phàm Nhân, hơn hẳn các tiểu thuyết đồng loại khác. Trong đó, cơ bản nhất chính là một câu dạy dỗ chúng đệ tử của Lý Hóa Nguyên: “Theo đạo lý tu tiên, bất luận là danh môn chính phái hay tà ma ngoại đạo cũng đều theo đuổi hành sự nghịch thiên, khó sống dễ chết. Chẳng qua là đối với chính phái thì tuần tự nhi tiến, nước chảy thành sông, công pháp tương đối ôn hòa, nhưng thường xuyên làm kiểu tiểu nhân gióng cờ đánh trống trừ ma vệ đạo, đa phần là giả nhân giả nghĩa ngụy quân tử; còn tà phái ma đạo cố gắng đột biến gia tăng pháp lực, quá trình tu luyện quá mức âm độc, không ngại tranh giành trục lợi, tuy rằng biểu hiện tùy tâm sở dục, nhưng trên thực tế công pháp càng tinh tiến thì hành vi lại càng cực đoan, đánh mất đi bản tính thậm chí trở nên cực kỳ tàn nhẫn. Nhưng vô luận là chính tà song phương tu tiên phái, không cần biết mở miệng nói thế nào, nhưng trên thực tế chỉ dựa vào tiêu chí mạnh được yếu thua. Người tu tiên chúng ta cũng không phải là tục nhân trên thế gian ! Tu sĩ cảnh giới cao xem tu sĩ cấp thấp như một con kiến, chỉ một câu không hợp liền một kích tiêu diệt, đây đều là chuyện bình thường”. Lý Hóa Nguyên tuy chỉ là một gã Kết Đan tu sĩ, nhưng Hàn Lập nghe giảng đoạn đạo lý này từ lúc bước chân vào tu tiên giới, lại được diễn đạt xuyên suốt truyện Phàm Nhân này.
Trong Huyết Sắc Thí Luyện, nhân sự tiến vào đều là đệ tử của Việt Quốc thất phái. Bọn họ là đồng minh khi cùng nhau chống cự Ma tộc xâm lấn Việt Quốc, nhưng đối với cái lợi trước mắt trong Huyết Sắc cấm địa, tấm khăn ngụy trang đồng minh hoàn toàn bị kéo xuống. Giết người đoạt bảo, không từ thủ đoạn, lấy mạnh đè yếu, bộ mặt kinh tởm vì hám lợi đó dần lộ rõ. Trong thực tế không phải thường xãy ra như thế à ! Đi chung cạnh tranh nhau, thông thường đều giống như vậy, chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ và đạt được mục đích. Không thể không để ý tới cái gọi là đề phòng người khác, nếu hoàn toàn tín nhiệm một ai, trong lúc cạnh tranh nhau bị đâm sau lưng cũng là chuyện thường tình. Còn Hàn Lập, bản tính đúng là cẩn tắc vô áy náy, hiểu được kỹ càng đạo lý này mới có thể đoán trước được mọi nguy cơ phía trước, chuẩn bị đối phó mọi thứ một cách đầy đủ.
Mà trong xã hội tuy phân chia trắng đen nhưng cũng không được rõ ràng cho lắm, chỉ cần có lợi ích tuyệt đối thậm chí có thể điên đảo trắng đen, chỉ cần có tiền là có thể kêu ma gọi quỷ. Trong thực tế hiện nay, chuyện như vậy có thể thấy nhan nhãn. Đến thời điểm Lý Hóa Nguyên giảng giải, trong lòng độc giả hiển nhiên sẽ không tự chủ được mà liên hệ tới đủ thứ chuyện trong hiện thực. Cứ như vậy, quang cảnh của phàm nhân trong thế giới tu tiên ngày càng sinh động hiện ra trước mắt. Lý luận văn học nghệ thuật cho chúng ta biết rõ: nên tôn trọng hiện thực xã hội, khi tiến hành miêu tả hãy hoàn toàn dựa vào thực trạng cuộc sống, như vậy cuộc sống xung quanh ta muôn màu muôn vẽ thế nào thì tác phẩm cũng sẽ đa dạng như thế đó, cho dù ý tưởng sáng tác của tác giả chỉ lấy một phần nào xác thực đi nữa, cũng sẽ không muốn mất đi tính phong phú nội dung của tác phẩm đó, rốt cuộc đặc biệt trong tác phẩm này tính chất hình tượng đã lớn hơn tư tưởng rất nhiều...
Kỳ thực trong Phàm Nhân Tu Tiên truyện là một xã hội tràn ngập hiểm ác phức tạp, tranh danh đoạt lợi, không hề có tình hữu nghị đơn thuần.
Phàm Nhân Tu Tiên truyện không giống như những quyển tiểu thuyết khác trên mạng chỉ lo đánh quái rồi đột phá thăng cấp - theo đuổi thiên đạo, cũng không có những câu từ ngữ hoa mỹ trau chuốt, cũng chẳng có những pha tình cảm nhạt nhòe.
Phàm Nhân Tu Tiên truyện là quyển đầu tay được viết bởi tác giả Vong Ngữ, lại không phải là truyện tái bản, thế nhưng fan hâm mộ đã đạt tới con số khó thể thống kê nỗi, hơn nữa gần đây nhất còn đoạt được danh hiệu nằm trong một trăm truyện sáng giá nhất. Đối với một quyển truyện còn đang trong giai đoạn viết tiếp diễn như vầy, lại có nhiều người thích thú đến như vậy, chúng ta thật không ngại mà truy hỏi một câu: rốt cuộc Phàm Nhân Tu Tiên Truyện thu hút mọi người vì cái gì ? ở điểm nào ?
Điểm mị lực lớn nhất của Phàm Nhân Tu Tiên truyện ở chỗ: nó chân thật khắc họa đủ loại tình huống tàn khốc và hiểm ác trong hiện thực, khiến cho mỗi độc giả đều thấy rõ ràng thực trạng xã hội, gia tăng mãnh liệt sức hút cộng hưởng, khắc sâu đến từng ngõ ngách bên trong sự việc.
Làm sao mới được gọi là một quyển tiểu thuyết hay tuyệt ? Không hẳn là nhân vật phải trải qua những tình huống mạo hiểm mới lạ, cũng chưa hẳn là tung hỏa mù cho những tình tiết khó lòng phân biệt, mà chính là tại thời điểm đang đọc truyện sẽ làm cho người đọc phát sinh được tư tưởng cộng hưởng. Loại cộng hưởng này theo đạo lý là không nhất thiết phải nhận thức giống nhau, cũng có thể cùng nhau thảo luận, cùng nhau biến đổi, do đó sẽ đạt đến được những tư tưởng ngộ đạo bất đồng. Đối với Phàm Nhân Tu Tiên truyện, điểm này đích thực rất thành công.
Nếu là một người thích đọc sách, trước hết do đã trải qua nhiều phức tạp và hiểm ác trong đời thực, quá chán ghét, nên tập trung vào trong thế giới văn chương, truy tìm tới cõi Niết bàn trong tâm linh sâu thẳm; mặt khác có người lấy đọc sách làm một thói quen tiêu khiển cho qua thời gian, giúp cho tinh thần được sảng khoái thăng hoa. Ngay trong lúc đọc sách rất dễ dàng hòa nhập, mơ tưởng chính mình được hóa thân thành nhân vật chính, để cảm thụ trọn vẹn tình tiết trải dài theo cốt truyện. Có lẽ nhiều người đã từng gặp qua cái cảm giác, lúc vừa bắt tay vào xem một truyện mới, nhưng do khúc dạo đầu của truyện miêu tả hoàn cảnh huyền ảo mà lại quá đen tối (chỗ này người viết bình luận cố tình chơi chữ: “Huyền mà lại huyền”, huyền có 2 nghĩa huyền ảo và đen tuyền), đối với những đọc giả mới bắt đầu đọc truyện mà nói, rõ ràng khiến cho trí tưởng tượng của họ không đạt đến đỉnh điểm, nên tự nhiên họ khó dung nhập được, làm cho độc giả mệt nhọc rồi đâm ra chán ghét. Những quyển truyện như vậy, cho dù về sau tình tiết có phấn khích trở lại, cũng khó thuyết phục được người ta xem truyện lại từ đoạn giữa trở đi, như vậy quyển sách đó đã thất bại.
Mà ở đây, đoạn mở đầu của Phàm Nhân Tu Tiên truyện chỉ đề cập một tiểu hài tử quê mùa rất đổi bình thường, có lý tưởng và khát vọng riêng của chính mình. Danh vọng và tính cách như vậy đều hết sức gần gũi với lối suy nghĩ hiện thực của mọi người trong cuộc sống bình phàm, do đó tạo cho độc giả có khả năng nhập vai và cảm nhận ngày càng hợp lý, ngày càng chính xác, như vậy mới có đủ độ uyên thâm để theo dõi tiếp những chương về sau. Khúc dạo đầu như thế của Phàm Nhân Tu Tiên truyện chính là yếu tố cơ bản nhất và cũng là bộ phận quan trọng nhất để tạo hấp dẫn cho độc giả.
Hàn Lập khởi đầu từ một phàm nhân, từng bước tiến vào con đường tu tiên, từ từ nhận thức tư tưởng ngày càng gia tăng, độc giả như là thấy được bản thân chính mình hiện diện trong đó, rồi dần dần giống như đọc lại chuyện xưa rồi từng bước phát triển tiếp nối.
Giai đoạn chuyển hướng từ phàm nhân lên thành tu tiên giả vốn đã làm cho độc giả bay bổng, có người bảo thời điểm đó phải diễn đạt nhanh tựa phi mã, nếu viết quá mức đường đột sẽ làm cho người đọc cảm thấy quá sức đột ngột, do đó sẽ không phù hợp với cảm xúc chân thật. Nhưng thời điểm miêu tả đoạn này của Phàm Nhân lại khác, lợi dụng quỷ kế của Mặc sư phụ, cùng với trải qua một thời gian ma luyện tâm tính và tính cách của Hàn Lập, về phương diện nào đó đã đem quá trình tu luyện miêu tả lại hết sức sống động, làm cho mọi người nhắm mắt cũng có thể hình dung ra được. Điều này đã từng bước mang lại thành công phi thường cho Phàm Nhân. Đồng thời theo tính cách của Hàn Lập rất bình tĩnh bởi do ý chí tu tiên, tâm trí suy nghĩ thấu đáo, điều này khiến cho cách thức hành văn miêu tả càng thêm hợp lý.
Về phương diện tả thực của Phàm Nhân, hơn hẳn các tiểu thuyết đồng loại khác. Trong đó, cơ bản nhất chính là một câu dạy dỗ chúng đệ tử của Lý Hóa Nguyên: “Theo đạo lý tu tiên, bất luận là danh môn chính phái hay tà ma ngoại đạo cũng đều theo đuổi hành sự nghịch thiên, khó sống dễ chết. Chẳng qua là đối với chính phái thì tuần tự nhi tiến, nước chảy thành sông, công pháp tương đối ôn hòa, nhưng thường xuyên làm kiểu tiểu nhân gióng cờ đánh trống trừ ma vệ đạo, đa phần là giả nhân giả nghĩa ngụy quân tử; còn tà phái ma đạo cố gắng đột biến gia tăng pháp lực, quá trình tu luyện quá mức âm độc, không ngại tranh giành trục lợi, tuy rằng biểu hiện tùy tâm sở dục, nhưng trên thực tế công pháp càng tinh tiến thì hành vi lại càng cực đoan, đánh mất đi bản tính thậm chí trở nên cực kỳ tàn nhẫn. Nhưng vô luận là chính tà song phương tu tiên phái, không cần biết mở miệng nói thế nào, nhưng trên thực tế chỉ dựa vào tiêu chí mạnh được yếu thua. Người tu tiên chúng ta cũng không phải là tục nhân trên thế gian ! Tu sĩ cảnh giới cao xem tu sĩ cấp thấp như một con kiến, chỉ một câu không hợp liền một kích tiêu diệt, đây đều là chuyện bình thường”. Lý Hóa Nguyên tuy chỉ là một gã Kết Đan tu sĩ, nhưng Hàn Lập nghe giảng đoạn đạo lý này từ lúc bước chân vào tu tiên giới, lại được diễn đạt xuyên suốt truyện Phàm Nhân này.
Trong Huyết Sắc Thí Luyện, nhân sự tiến vào đều là đệ tử của Việt Quốc thất phái. Bọn họ là đồng minh khi cùng nhau chống cự Ma tộc xâm lấn Việt Quốc, nhưng đối với cái lợi trước mắt trong Huyết Sắc cấm địa, tấm khăn ngụy trang đồng minh hoàn toàn bị kéo xuống. Giết người đoạt bảo, không từ thủ đoạn, lấy mạnh đè yếu, bộ mặt kinh tởm vì hám lợi đó dần lộ rõ. Trong thực tế không phải thường xãy ra như thế à ! Đi chung cạnh tranh nhau, thông thường đều giống như vậy, chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ và đạt được mục đích. Không thể không để ý tới cái gọi là đề phòng người khác, nếu hoàn toàn tín nhiệm một ai, trong lúc cạnh tranh nhau bị đâm sau lưng cũng là chuyện thường tình. Còn Hàn Lập, bản tính đúng là cẩn tắc vô áy náy, hiểu được kỹ càng đạo lý này mới có thể đoán trước được mọi nguy cơ phía trước, chuẩn bị đối phó mọi thứ một cách đầy đủ.
Mà trong xã hội tuy phân chia trắng đen nhưng cũng không được rõ ràng cho lắm, chỉ cần có lợi ích tuyệt đối thậm chí có thể điên đảo trắng đen, chỉ cần có tiền là có thể kêu ma gọi quỷ. Trong thực tế hiện nay, chuyện như vậy có thể thấy nhan nhãn. Đến thời điểm Lý Hóa Nguyên giảng giải, trong lòng độc giả hiển nhiên sẽ không tự chủ được mà liên hệ tới đủ thứ chuyện trong hiện thực. Cứ như vậy, quang cảnh của phàm nhân trong thế giới tu tiên ngày càng sinh động hiện ra trước mắt. Lý luận văn học nghệ thuật cho chúng ta biết rõ: nên tôn trọng hiện thực xã hội, khi tiến hành miêu tả hãy hoàn toàn dựa vào thực trạng cuộc sống, như vậy cuộc sống xung quanh ta muôn màu muôn vẽ thế nào thì tác phẩm cũng sẽ đa dạng như thế đó, cho dù ý tưởng sáng tác của tác giả chỉ lấy một phần nào xác thực đi nữa, cũng sẽ không muốn mất đi tính phong phú nội dung của tác phẩm đó, rốt cuộc đặc biệt trong tác phẩm này tính chất hình tượng đã lớn hơn tư tưởng rất nhiều...
Tải truyện về đọc tiếp nha các bạn! Link bên dưới 👇
Nhận xét
Đăng nhận xét