Chuyên Gia Giải Mã Giấc Mơ Ở Giới Giải Trí (Full)

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên (Full)

Ngao The Cuu Trong Thien (Full)



  1. Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
  2. Thể loại: Tiên HiệpKiếm HiệpHuyền Huyễn
  3. Định dạng: EPUB, PRC PDF, AZW3
  4. Tình trạng: Đã hoàn thành
  5. Ebook reader: Click

Giới thiệu truyện:

Sở Dương kiếp trước vì lấy được bí tịch Cửu Kiếp kiếm mà bị cao thủ trong thiên hạ vây giết. Trước khi chết, hắn mới ngộ ra con đường của mình từ trước đến nay là sai.

Dưới sự nuối tiếc, tuyệt vọng, hắn đã dùng chính máu trong tim của mình để kích phát ra tuyệt chiêu cuối cùng của Cửu Kiếp kiếm, không ngờ đã làm sống lại kiếm hồn của Cửu Kiếp kiếm. Nhờ năng lực đặc dị của kiếm hồn Cửu Kiếp kiếm, hắn đã quay trở lại thời điểm hắn mới gia nhập môn phái của hắn – Thiên Ngoại lâu.

Trùng sinh lại với kiếm hồn Cửu Kiếp kiếm trong người, hắn đã đi trên một con đường mới khác hẳn hoàn toàn với kiếp trước, ân oán tình thù kiếm này sẽ giải quyết như thế nào, hắn đi trên con đường kiếm đạo đỉnh phong như thế nào, kiếm đạo là vô tình hay hữu tình, mời quý độc giả theo dõi bộ truyện sẽ rõ…

..........

Cửu Trọng Thiên, giữa biển mây, đài Phong Lôi, Nhất Tuyến Thiên!

Nơi đấy chính là đài Phong Lôi, một nơi tuyệt địa thuộc Thượng Tam Thiên tại Cửu Trọng Thiên đại lục.

Trên có thể đón phong lôi, ra vào Nhất Tuyến Thiên!

Nhưng giờ phút này, trên đài Phong Lôi là một không gian máu tanh đầy thê lương!

- Sở Dương, giao Cửu Kiếp kiếm ra! Chúng ta sẽ tha mạng cho ngươi!

- Sở Dương, ngươi đã sắp chết đến nơi rồi. Hay là giao Cửu Kiếp kiếm ra đi. Chúng ta có thể cho ngươi được toàn thây!

- Sở Dương, thần vật đệ nhất thiên hạ như Cửu Kiếp kiếm ở trong tay ngươi cũng chỉ lãng phí. Đã bao nhiêu năm trôi qua mà ngươi không hề có tiến bộ nào, đúng là phí của trời! Hay giao ra đây đi....

Những tiếng kêu, tiếng gọi, tiếng hú tiếng la từ bốn phương tám hướng truyền đến.

Trung ương Đài Phong Lôi, trên một tảng đá lớn hơi nhô lên, Sở Dương với một bộ đồ đen, toàn thân đẫm máu, tóc tai bù xù nhưng khuôn mặt lại lạnh lùng đến vĩnh cửu. Ánh mắt hắn vẫn bình tĩnh ngưng định như bàn thạch! Thân hình vẫn thẳng tắp một như cây giáo!

Còn kiếm trong tay hắn thà gãy chứ không bao giờ cong!

Cho dù hắn đã bị trọng thương trí mạng!

Dưới chân hắn, trong phạm vi mấy trăm trượng bốn phía là vô số những tàn chi đoạn thể, máu tươi thấm đẫm!

Nhìn một đám các cao thủ đang hò hét bốn phía mà lại không dám xông lên, nét mặt Sở Dương hiện lên một nụ cười mỉa mai, ngạo mạn mà khinh thường!

Đối mặt với một lượng lớn cao thủ, dù hắn đã cùng đường nhưng ngạo khí của hắn xông tới tận trời!

Những người này cũng đều có tính toán. Bọn chúng biết, mình hiện giờ đã như chiếc đèn hết dầu nhưng bất luận là ai bước lên thì sẽ phải đối mặt với một kích đồng quy vu tận của mình. Thằng nào muốn làm kẻ đen đủi đó chứ. Chúng chỉ hy vọng có người mát dây thần kinh đột xuất xông lên tìm cái chết. Nhưng chẳng ai ngốc, vì thế cho nên bọn chúng đều không hẹn mà cùng nhau dừng tay. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Con người là như vậy, tâm tính con người là như vậy, dù tu vi cao tới đâu, người có nhiều hơn đi nữa, cho dù có thể giết ta một vạn lần nhưng cũng không xứng đáng là kẻ địch của ta!

Sở Dương cười mỉa mai rồi từ từ ngồi xuống. Khuôn mặt hắn dù vẫn không có chút sắc thái nào, lời cũng không thốt lấy một câu nhưng trong lòng hắn lại đầy vẻ nghi hoặc.

Chuyện Cửu Kiếp kiếm ở trong tay mình sao lại bị tiết lộ ra ngoài chứ?

Rõ ràng mình trước sau quan sát cẩn thận trong vòng ba năm mới xác định ở trong đài Phong Lôi Thượng Tam Thiên này có một đoạn thân kiếm của Cửu Kiếp kiếm. Bỏ trăm nghìn cay đắng mới tìm được cơ hội nguy hiểm tới cửu tử nhất sinh đi vào Thượng Tam Thiên. Nhưng vì sao sau khi mình tới nơi này lại gặp phải mai phục với thanh thế lớn như vậy?

Tới hôm nay, mình tiến vào Thượng Tam Thiên mới chỉ là ngày thứ năm mà thôi. Vừa mới tìm được đến đài Phong Lôi liền gặp ngay trận phục kích này.

Tình hình ngày hôm nay, thuần túy là tử cục!

Mình luôn luôn nổi danh bởi hành tung bí hiểm. Kẻ nào biết kế hoạch của mình đây?

Mình đã liên tục xông ra hơn mười lần, nhưng lần nào cũng bị người ta cản lại! Mà những chỗ mình lựa chọn đều là những góc chết! Theo lẽ thường thì mình tuyệt đối không thể xông ra ngoài được!

Là kẻ nào hiểu rõ thói quen của mình như thế? Kẻ địch trong bóng tối kia là ai?

Vấn đề này đã quấy nhiễu Sở Dương rất lâu.

Thân Cửu Kiếp kiếm lóe sáng, dưới ánh nắng chiếu rọi, tựa như vẽ giữa không trung một đường cầu vồng tuyệt mỹ. Tất cả người ở đây khi thấy thấy một màn như vậy thấy một màn như vậy thì đều rất nóng lòng, họ chỉ hận không thể lập tức nắm thần vật kia vào tay.

Thần vật Thượng cổ! Thần vật đệ nhất Cửu Trọng Thiên đại lục!

Kẻ nào chiếm được Cửu Kiếp kiếm, kẻ đó có thể vô địch thiên hạ! Bên trong Cửu Kiếp kiếm còn có đại bí mật vô địch thiên hạ này. Tục truyền rằng, uy lực của Cửu Kiếp kiếm còn không chỉ ở đó.

Cửu kiếp Cửu Trọng Thiên, một kiếm diệt thế gian, thiên thu tôn vạn cổ, Cửu Trọng Thiên ngoại thiên!

Đây là câu ca dao duy nhất truyền lưu về Cửu Kiếp kiếm trên thế gian và hiện giờ đã không thể kiểm chứng. Cửu Kiếp kiếm. Cửu Kiếp kiếm luôn luôn là một truyền thuyết. Không ai ngờ rằng, có một ngày Cửu Kiếp kiếm lại thật sự xuất hiện tại ngay trước mặt mình.

...............................

Trong lòng Sở Dương cũng đang thắc mắc. Cửu Kiếp kiếm, không sai, mình đã chiếm được Cửu Kiếp kiếm, hơn nữa từng bước từng bước tìm kiếm được năm đoạn thân kiếm. Nhưng hắn lại thất vọng khi phát hiện ra rằng uy lực của Cửu Kiếp kiếm cũng không lớn như trong tưởng tượng! Hơn nữa, giữa mình và Cửu Kiếp kiếm luôn có một vách ngăn rất rõ ràng, bất luận là mình dùng máu tươi tưới lên hay dùng sự thành khẩn để cảm ngộ thì đều chẳng có chút hiệu quả nào. Vậy đây là vì sao?>

Vì sao? Vì sao?!

Cực vu tình, cực vu kiếm! Mình diệt tình nhập kiếm, lấy kiếm đạo nhập võ đạo, dùng võ đạo cầu Thiên đạo, lấy sự cô độc suốt đời để trả giá, dùng sự giết chóc để độ thế bảo phiệt. Đáng tiếc vẫn không thể luyện thành Cửu Kiếp kiếm, luyện thành Cửu Trọng Thiên thần công!!

Là do mình đã lựa chọn sai hay là con đường này vốn chính là một sự sai lầm? Hoặc nói..... sự vô tình của mình còn chưa thể ăn nhập với Cửu Kiếp kiếm?

Kiếm khách vô tình, kiếm khách vô tình. Kiếm khách mà có chút tình thì còn tính là kiếm khách gì? Kiếm đạo võ đạo Thiên đạo, chung quy đều là sự vô tình....... Hiện tại, giữa lằn ranh sinh tử, vì sao lại còn dao động như thế?

Cửu Kiếp kiếm à Cửu Kiếp kiếm, bí mật của ngươi rốt cuộc là cái gì?

Thấy những ánh mắt tham lam đang nhìn chằm chằm vào Cửu Kiếp kiếm ở bốn phía, trong lòng Sở Dương cười khổ một tiếng cười khổ một tiếng. Các ngươi chỉ biết rằng tìm được Cửu Kiếp kiếm này là có thể vô địch thiên hạ, nhưng các ngươi có biết ta vì Cửu Kiếp kiếm này đã trả giá bao nhiêu không?

Chẳng có cái gì cả!

Một bóng hình đỏ thắm, duyên dáng chợt thoáng hiện trong đầu, càng ngày càng rõ ràng, vạt hồng tụ khẽ bay, trong u tối, tựa như có tiếng nhạc lúc ẩn lúc hiện vang lên. Mà bóng hình duyên dáng kia nhẹ nhàng, chậm rãi múa lên những vũ điệu trong hư vô lúc ẩn lúc hiện........

Ánh mắt Sở Dương chợt trở nên xa xăm buồn bã, đầy thương cảm........

Máu tươi vẫn chảy, Sở Dương cảm ứng dược rõ ràng rằng sinh mệnh của mình đang trôi qua rất nhanh. Hắn cả đời theo đuổi võ đạo, nhập tình, phá tình, xuất tình tới vô tình, sau diệt tình. Trong khoảnh khắc gần như tử vong, hắn vốn tưởng rằng tiếc nuối duy nhất phải là cảnh giới tối cao mà sinh thời hắn theo đuổi cả đời song không thể đạt tới, nhưng khiến hắn không ngờ chính là, vào thời khắc này, trong đầu hắn lại hiện lên một bóng hình, một bóng hình hắn tưởng rằng đã lãng quên từ lâu.

Bóng hình áo hồng tuyệt mỹ đó, cái quay dầu đó, cái xoay người đó..... đều toát lên vẻ phong tình tuyệt đỉnh đồng thời mang theo tình cảm sâu nặng như biển....

Mạc Khinh Vũ, người phụ nữ mà Sở Dương nhập tình rồi phá tình!

- Thì ra ta chưa hề thực sự phá tình......

Khóe miệng Sở Dương hiện lên một nụ cười tự giễu, hắn thì thào lẩm bẩm.

Một chút hối hận lẳng lặng dâng lên trong lòng hắn tựa như khói sương rồi chỉ trong phút chốc đã thổi, quét khắp cả tâm linh của hắn.

Giờ khắc này, trái tim hắn đã không còn chịu sự khống chế, và cũng không muốn bị khống chế nữa.....

Khinh Vũ! Không biết lần này ta tới hoàng tuyền có còn được gặp nàng không?

Khinh Vũ, nàng cũng biết lúc trước vì tu luyện Tam Kiếp Diệt Tình trảm mà rời khỏi nàng, ta hối hận biết bao nhiêu không......

Trong lòng Sở Dương đầy sự buồn bã, chua xót.........

- Mọi người cùng tiến lên! Cứ băm vằm hắn ta! Còn Cửu Kiếp kiếm, chúng ta từ từ thương nghị cũng không muộn!

Một người lớn tiếng kêu lên:

- Nếu không, chờ hắn hồi phục được một chút thì sẽ tới phiên chúng ta gặp khó khăn!

Tất cả mọi người dều rào rào đồng ý, tức khắc đao kiếm cùng giơ lên lao tới chỗ Sở Dương.

Sở Dương vẫn ngồi xuất thần, vẫn chẳng hề nhúc nhích, ánh mắt hắn đọng lại ở một nơi nào đó phía trước, vẫn vĩnh viễn thê lương như trước, sợi tóc nhuộm máu khẽ phất phơ trên trán hắn...........

Bóng hình trong đầu càng múa càng mạnh mẽ, càng kịch liệt, nó đã biến thành một bóng hồng vô định lúc ẩn lúc hiện, đồng thời tiếng ca thê lương dịu dàng cũng từ trong bóng hồng đó yếu ới truyền ra...........

" Nhất sinh bất khinh vũ, nhất vũ nhất sinh khổ; kim sinh vi quân vũ, túng khổ vũ nhất sinh!"....

Tải truyện về đọc tiếp nha các bạn! Link bên dưới 👇

DOWNLOAD: PRC, PDF, EPUB, AZW3

Nhận xét